"Thắp lên niềm tin, để cuộc đời nở hoa hy VỌNG"

Chị Lê Thị Mỹ Thúy - Kinh doanh thực phẩm

copy link

chia sẻ

03


Nhưng đời không phải lúc nào cũng chiều lòng người. Tôi không có con. Những năm đầu, tôi vẫn nuôi hy vọng, đi thăm khám khắp nơi, uống từng thang thuốc bắc, thuốc nam, lạy từng điện chùa mong có con. Nhưng cuộc sống không như mong đợi. Chúng tôi không có con và điều đó dần làm cho tình cảm vợ chồng trở nên xa cách. Có những đêm tôi nằm nghe tiếng đồng hồ tích tắc, lòng trống rỗng và cô đơn.

NGHỈ HƯU VÀ CUỘC SỐNG KHÓ KHĂN

Tôi nghỉ hưu sớm do mất sức lao động. Khi cầm sổ hưu trong tay, tôi không thấy nhẹ nhõm, mà là một nỗi lo. Mức lương hưu ít ỏi không đủ trả tiền điện, tiền nước, chưa nói đến thuốc men, ăn uống. Tôi bắt đầu nhận các công việc thủ công nhỏ lẻ được đồng nào hay đồng đó. Việc ít, thu nhập bấp bênh. Có tháng tôi chỉ kiếm được vài trăm ngàn. Có ngày đau lưng không ngồi nổi, tôi vẫn cố làm thêm vì sợ đến cuối tháng không đủ tiền thuê nhà. Mỗi lần hết tiền, tôi lại đánh bạo nhắn tin hỏi mượn bạn dù trong lòng xót xa và tự ái. Nhưng may thay, các bạn vẫn dang tay giúp đỡ tôi.

Website được thiết kế bởi WODIMO

Tôi tên Lê Thị Mỹ Thúy, tôi sinh ra và lớn lên ở Sài Gòn, nhưng cuộc sống không ổn định. Gia đình tôi thường xuyên phải chuyển nhà, từ chỗ này sang chỗ khác. Vì mưu sinh mẹ tôi đã phải bán căn nhà lớn để lo cho các con và chúng tôi chuyển đến những nơi nhỏ hơn, đơn sơ hơn. Những lần chuyển nhà ấy, tôi học được cách thích nghi và trân trọng những gì mình có.

Tình cờ, tôi biết đến Dự án Wodimo. Ban đầu, tôi nghĩ mình đã quá tuổi để học mấy thứ công nghệ, bán hàng online. Nhưng tôi tự hỏi: "Nếu không thử, thì mình còn gì để mất?" Tôi đăng ký lớp học, học cách mở kênh TikTok, quay video, gắn giỏ hàng. Kênh của tôi đã ra được những video đầu tiên. Có người đặt mua, có người hỏi thăm. Mỗi đơn hàng vài chục ngàn thôi, nhưng là giọt nước ngọt lành trong cái hạn hán kéo dài của đời tôi.

BƯỚC NGOẶT VỚI BÁN HÀNG ONLINE

"Cho đi là còn mãi"

Tôi tin sâu sắc điều đó. Không có nhiều tiền để cho, nhưng tôi luôn chia sẻ thời gian, lời khuyên, hay đơn giản là nụ cười với người khác. Nhiều bạn trong lớp Wodimo nhỏ hơn tôi mười mấy tuổi, nhưng vẫn gọi tôi chị và hỏi cách quay video, cách làm caption chân thật. Tôi vui vì mình giúp được điều gì đó cho mọi người.

CUỘC HÔN NHÂN KHÔNG TRỌN VẸN

Khi lập gia đình, tôi cũng mang trong mình những giấc mơ bình dị: có một mái nhà nhỏ, một người bạn đời hiểu mình, vài đứa trẻ ríu rít gọi "má".
NHỮNG ƯỚC MƠ CHƯA KHÉP LẠI
Giờ đây, tôi không còn sợ thất bại. Tôi chỉ sợ… không dám bắt đầu. Và nếu câu chuyện nhỏ bé này của tôi chạm được đến ai đó đang băn khoăn, đang mỏi mệt, thì tôi muốn nói với bạn rằng:

"Đừng bỏ cuộc. Cuộc đời vẫn chờ ta ở phía trước. Và ta xứng đáng có một cuộc sống trọn vẹn dù bắt đầu ở tuổi nào"

03 ƯỚC MƠ CỦA TÔI

Tôi mong ước lành lặn trở lại, không bị tật nữa để tôi có thể đi bộ nhẹ nhàng dọc công viên, không đau nhức mỗi sáng thức dậy.

Tôi mơ rằng, một ngày nào đó, tôi sẽ được đi vòng quanh thế giới, không cần sang chảnh, chỉ cần một chiếc balo, vài bộ đồ, và đôi chân đủ khỏe để đến những nơi mình hằng mơ ước, mỉm cười và nghĩ: "Cuộc đời mình cuối cùng cũng nở hoa."

Tôi muốn được làm thiện nguyện, giúp đỡ những cụ già neo đơn khác, những em nhỏ không cha mẹ, những chị em phụ nữ đang rơi vào hoàn cảnh khó khăn như tôi ngày xưa...

01

CƠ HỘI NẰM SAU CÁNH CỬA CỦA SỰ NỖ LỰC

GỬI ĐI

Gửi đi

Gửi đi!